ĐUYÊN HỒNG

ĐÔNG VỀ


 

Chim xưa tìm vườn cũ
Người đàn bà đợi cửa nhớ chồng xa
Sương bảng lảng
Chiều như vội xuống
Đông về rồi trời thấp mảnh buồn sa...
 
Bốc khói
Ly cà phê
Gió bấc
Chầm chậm rơi chiếc lá sót đêm qua…
 
Rượu chưa ấm, người chưa yên duyên phận
Nên bẽ bàng sáng mọng giọt sương sa
Những thiếu nữ vương gì trên má phấn
Mà ửng hồng một đọt nắng như hoa...
 
Ta tiễn biệt một chiều đi nhung nhớ
Mùa lại về ngày lại giống năm xưa
Thơ dẫu viết, muôn lần ghi vội xóa
Đông về... Ừ...
Đông cũng một lần qua!
November 24, 2009


 

 

Được bạn: HB 16.02.2010 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "ĐÔNG VỀ"